khi xuân trở về
Mơ màng khói quyện hương bay
Phiêu phiêu hư mộng về lay gọi hồn
Rã rời ý hoại tâm đơn
Hoang mê kết tụ cơn buồn tháng năm
Lạc loài từ cuộc phong trần
Phôi pha nỗi nhớ, nhạt dần niềm thương
Hao gầy tóc điểm màu sương
Mỗi ngày thêm một nỗi buồn lưu vong
Chán chường chuốc chén rượu nồng
Nghe trong điên đảo nỗi lòng quạnh hiu
Tiếng cười u ẩn phong rêu
Xanh xao dĩ vãng, tiêu điều tương lai
Tình như hương phấn liêu trai
Mang mang bào ảnh, miệt mài dặm xa
Đời như một trận phong ba
Cuốn người xa cội, đẩy ta xa nguồn
Nhạt nhòa ngấn lệ còn vương
Ngẩn ngơ thân thế, xót thương tâm tình
Đêm khuya khắc khoải lời kinh
Nửa nghe gần gũi, nửa thành vọng khơi
Tứ ân nào dễ phai phôi
Nhớ lời khuyên nhủ, nhớ lời trối trăn
Dù đời là dãi phù vân
Cũng xôn xao nhớ khi xuân trở về.
● tùy anh
(Trong: Ngoài Xa Dấu Chân Mây)
bạn cùng lớp với Chủ Nhiệm Blogger