Tôi nằm xuống
Tôi nằm xuống, khoảnh khắc nầy sẽ đến,
Đèn hết dầu tim cạn phải tắt thôi,
Cây lâu năm cũng phải mục hư rồi,
Người cũng vậy, sang hèn chung số phận.
Tim ngừng đập, đây: ngày cùng tháng tận,
Mắt hết nhìn cảnh vật mãi xoay vần,
Tai hết nghe chim hót sáng chiều xuân,
Nằm sóng sượt, một hình hài bất động..
Tôi nằm xuống, xong rồi... một kiếp sống,
Lẽ đương nhiên đâu phải chuyện xa vời,
Đã có sinh ắt hẳn có tử rồi,
Là định luật muôn đời không thay đổi...
Thấy trước mắt, giữa giòng đời trôi nỗi,
Từ nghèo hèn cùng cực đến cao sang ,
Cùng về một hướng, cửa tử cuối đàng,
Kẻ trước người sau, đi vào thầm lặng...
Tôi nằm xuống, chẳng có gì vương vấn,
Của trần gian xin trả lại trần gian,
Hành trang mang ước nguyện chữ bình an,
Để thanh nhẹ bước vào nơi miên viễn...
Qua vùn vụt, thời gian như én liệng,
Mới vui cười, khẩn báo đã tắt hơi,
Mới gặp nhau, tin lại đã lìa đời,
Như ảo mộng, hết mong ngày tái ngộ.
Từ tro bụi, quay cuồng trong bể khổ,
Nay hoàn nguyên, trở lại bụi tro xưa..
Không lo âu trời đất chuyển nắng mưa,
Với bao chuyện não phiền đầy động loạn...
Tuổi già yếu, Tử Thần như thấp thoáng,
Như thập thò lưỡi hái sẳn sàng kêu,
Ở nơi đâu, chẳng biết sớm hay chiều ?
Điều chắc chắn thời gian còn: ngắn lại....
Tôi nằm xuống, cầu Ơn Trên thương đoái,
Xin hộ phù trong giờ phút lâm chung,
Giúp hồn linh thấy được Đấng Vô Cùng,
Sau năm tháng hành trình trên dương thế...
Phước Tuyền NQH (April 28, 2011).