TÌM HIỂU Ý SANH THÂN TRONG KINH PHẬT.
ĐỨC PHẬT DẠY CÓ 3 PHƯƠNG
PHÁP GIÚP NGƯỜI TU HÀNH ĐẠT TỚI TRINH ĐÔ HIỆ́N THÂN TUY NƠI MONG MUỐN
GỌI LÀ “Ý SANH  THÂN”      
I-KINH LĂNG GÌA DẠY VÊ Ý SANH THÂN
1-Thiên Sư SUZUKI nghiên cứu Kinh Lâng Già viết.Trang 349.
“ Cãi thân do ý tạo
nên có thể xuất hiện khăp mọi nơi, và bất cứ lúc nào theo ý muốn.
Còn cái thân vật lý nầy thì lệ thuộc vào không gian và thời gian.
Khi nhập vào Tam Ma Địa do tám
thức đột biến thì được 10 tự tại và 6 thần thông nên cái “Ý Thân”
giông như sự phản chiếu của mặt trăng trong nước hay ảnh trong gương hay trong
mộng.
Ý thân không cấu tạo bởi tứ đại
nhưng cũng gíông như thân tứ đại có đủ tất cả các phần của thân
vật chât mà nhờ đó nhập vao mọi quôc độ, mọi chúng hội chư phật.
2-THIÊN SƯ HÀM THỊ. Giảng Ý Sanh
Thân.
Thiển sư Hàm Thí giảng trong Kinh
Lăng Già Tâm ấn. Hoà Thương Thích Thanh Từ dịch. Phật Học
Viện Quốc Tế xuất bản năm 1987. Phần III. Trang 227.
 Có ba thứ ý sanh thân.
“ Phật bảo Đại Huệ : Có ba thứ ý sanh thân. Thế nào là
ba?
Là: Tam muội lạc chánh thọ ý sanh thân,
giác pháp tự tánh tánh ý sanh thân,chủng loại câu sanh vô hành tác ý sanh thân.
 Người tu hành rõ biết tướng sơ
địa tiến lên các địa được ba thứ
thân.”
II-Kinh Thủ Lăng Nghiêm .
Cảnh giới là bóng trong gương.
Viết bởi Bác Sĩ Tâm -Minh Lê Đình Thám xuất bản năm 1961.Quyển 2.
Trang 604.
Hư không vô cùng tận ở trong gương cầu lớn gọi
là “ Đai Viên
Kính Trí ”.  Cảnh
giới là những bóng trong gương lồng vào nhau.
III-Kinh Viên Giác.
Giảng Tánh Viên Giác bao trùm tất cả thế giới.
Hoà Thượng Thích Thiện Hoa dịch năm 1957.Xuất bản năm 1981.
Trang 100-101. ‘Tánh Viên Giác nhiệm màu vô thượng bao trùm khắp cả mười phương; sanh ra chư Phật và tất cả các
pháp. Chúng sanh và chư Phật đồng một bản thê nầy bình đẳng không
khác nên người tu hành khi đã trở vê Tánh Viên Giác thì không có hai nơi; song những
phương tiện để nhập vào Tánh Viên Giác có vô lượng”
IV-CHỌN PHƯƠNG PHẢP TUỲ THÍCH
Đây là một phương pháp.
   Phải hiểu rỏ cảnh giới bao la và Thức  của mình là bóng trong gương là trăng
trong nước.
Gương là Đại Viên Kính, là Viên Giác Tánh, là Chân Như, là
Phật Tánh
Đại Huệ! Thế nào là Giác Pháp Tự Tánh Tánh Ý Sanh
Thân? 
Là Bồ Tát Đệ Bát Địa quán sát
các pháp như huyễn, thảy vốn chẳng có thì thân tâm chuyển biến, đắc như huyễn Tam muội và nhiều Tam muội
môn khác. 
Sức tướng vô lượng tự tại quang
minh như diệu hoa trang nghiêm, chóng được như ý. Cũng như mộng huyễn, trăng đáy nước, bóng trong gương, phi năng
tạo, phi sở tạo, như tạo sở tạo, tất cả sắc mỗi mỗi khác biệt đều đầy đủ trang nghiêm, do đại chúng trong tất cả cõi
Phật đều thông đạt pháp tự tánh, nên gọi là “Giác Pháp Tự Tánh Ý Sanh Thân”. 
V-ĐỨC PHẬT CHO BIẾT TÂM
CHỨNG ĐẠO CỦA NGÀI.
Trên đỉnh núi Lăng Già ngoài biển khơi xứ Ấn
Độ, Chúa thành Lăng Già tên là Ravana hỏi Đức Phật :
“Bạch Đức Thế Tôn noí cho con biết cái trạng thái tâm chứng đạo của Đức Thế Tôn như thế nào ?”
Đức
Phật :"Đó cũng như nhìn thấy bóng
mình trong gương hoặc trên nước, cũng như
nhìn bóng mình trong ánh trăng hoặc ánh đèn, lại nữa, cũng như nghe tiếng nói của
mình dội lại trong thung lũng; hễ vọng cầu thì có vọng tưởng phân biệt phải
trái; hễ có phân biệt phải trái thì không thoát khỏi thế kẹt hai đầu, tự nhiên
chấp cái phải, nên tinh thần không thể “tịnh”
được. 
Tịnh có nghĩa là lắng sạch hết
sở cầu (hoặc hòa đồng với muôn vật); và lắng sạch hết sở cầu có nghĩa là
đi sâu vào định, tự đó phát sanh thánh trí tự giác, và đó tức là Như Lai Tạng : Tathagata-garba,là Buddha-Nature,là
Phật Tánh”
-------,
 
