KINH DIỆU PHÁP LIÊN HOA -
Phẩm Phổ Môn
“ Nếu
có chúng sanh cung kính lễ lạy Quán Thế Âm Bồ Tát thời phước đức
chẳng luống mất. Cho nên chúng sanh đều phải thọ trì danh hiệu Quán
Thế Âm Bồ Tát.”
Ngài Vô Tận Ý Bồ Tát
bạch Phật rằng : “ Thế Tôn ! Quán
Thế Âm Bồ Tát dạo đi trong cõi Ta Bà như thế nào ? Sức phương tiện
việc đó như thế nào ?
Phật bảo Vô Tận Ý Bồ
Tát : Thiện nam tử ! Nếu có chúng sanh trong quốc độ nào
đáng dùng thân Phật đặng độ thoát, thời Quán Thế Âm liền hiện thân
Phật mà vì đó nói pháp.
**************************************
KINH
LĂNG NGHIÊM – Quyển thứ sáu
Phương pháp tu chứng của Bồ
Tát Quán Thế Âm.
“ Bấy giờ Quán Thế
Âm Bồ Tát liền từ chỗ ngồi đứng dậy, đảnh lễ chân Phật và bạch :
“ Bạch Thế Tôn ! Tôi
nhớ vô số hằng sa kiếp về trước, có Đức Phật xuất hiện ra đời tên
là Quán Thế Âm.Tôi theo Phật đó phát bồ đề tâm. Đức Phật dạy tôi từ
“ văn, tư,
tu ” vào Tam Ma Địa.
- Các tiếng động ở
ngoài vào căn tai.
- Vào rồi mất. Sinh
rồi diệt như mọi vật ở đời.
- Tâm mình vẫn không
động, không để ý thức phân biệt theo, chạy theo tiếng động.
- Tiếng động vào tai
rồi mất theo lẽ sinh diệt. Tâm mình vẫn không động, vắng lặng. Vì có
phân biệt cái động mới có phân biệt cái tĩnh trái với cái động.
- Không phân biệt động, tĩnh thì không còn
năng, sở. Tịch diệt hiện tiền.
Bạch Thế Tôn ! Bởi tôi cúng dường Đức Quán Thế Âm Như
Lai, nhờ Phật dạy tôi tu pháp “ như huyễn văn huân văn tu kim cương
tam muội” với Phật đồng một từ lực, khiến thân tôi thành 32
ứng vào các quốc độ.
**************************************
Một đọan tŕich ra từ trang Web http://phapthi.net
“ Hôm ấy là chủ nhật 29.11. 2009 tại vùng sa mạc Victorville,
miền nam tiểu bang California. Hàng chục Phật tử đã chụp hình, đã quay phim
được tượng đức Quán Thế
Âm Bồ Tát hiện hào quang.
Bà con miệt Little Saigon vẫn gọi Thiền Viện Chân Nguyên bằng cái tên “Chùa Sa Mạc” vì Thiền Viện nằm giữa sa mạc mênh mông, như chạm được với vô cùng, nhất là về đêm. Đêm về ngửa mặt nhìn trời, trùng trùng diệu vợi, triệu triệu sao băng. Băng, băng và băng. Chừng như nghe được tiếng rít vì vèo của gió. Ánh sáng xẹt. Nhưng kìa, sư ông viện trưởng vẫn điềm nhiên hòa mình cùng gió, cùng cái lạnh êm buốt. Băng, băng và băng. Ngàn cánh sao băng, băng và băng. Tôi thấy sao băng. Tôi cám cảnh cái lạnh băng buốt của vị sư già bình thản kham chịu, để cố công gầy dựng cho được một thiền viện mang tên Chân Nguyên.
Cảnh chùa sa mạc giữa đêm khuya vô cùng, vô tận. Tối thui. Như hòa mình cùng vũ trụ. Như chìm vào giữa khôn cùng của đất trời. Chỉ còn lại những vì sao băng. Tôi chịu, không hiểu tại sao ở giữa chốn hoang vu này lại được nhìn thấy nhiều sao băng đến thế.
Hôm 29/11/2009, Chùa Sa Mạc có lễ vía Đức Quán Thế Âm. Phật tử cả miền Nam California hẹn nhau về lễ, khá đông. San Diego, Little Saigon, Los Angeles con Phật hùn mướn xe buýt đi chung nhưng đa số tự lái xe và thường đi cả gia đình. Lâu lắm tôi mới nhìn thấy cảnh “bụi mịt trời” như ngày nào ở Ban mê thuột, cái xứ buồn muôn thuở. Chùa Sa Mạc nằm chênh vênh giữa khoảng đất hoang sơ mênh mông, đường vào chùa vẫn còn là đất nên bụi tung mù mịt.
Chùa vẫn sơ nguyên và dường như công trình trong hơn mười năm tu tạo cũng vẫn chậm rãi, khắc phục từng bước một bởi quy định địa phương và nhân lực phụ giúp chưa đủ nhiều, nếu không muốn nói là chưa có ai, để Thiền Viện được thành nơi có đầy đủ tiện nghi bình thường, để sinh hoạt, tu tập.….”
Bà con miệt Little Saigon vẫn gọi Thiền Viện Chân Nguyên bằng cái tên “Chùa Sa Mạc” vì Thiền Viện nằm giữa sa mạc mênh mông, như chạm được với vô cùng, nhất là về đêm. Đêm về ngửa mặt nhìn trời, trùng trùng diệu vợi, triệu triệu sao băng. Băng, băng và băng. Chừng như nghe được tiếng rít vì vèo của gió. Ánh sáng xẹt. Nhưng kìa, sư ông viện trưởng vẫn điềm nhiên hòa mình cùng gió, cùng cái lạnh êm buốt. Băng, băng và băng. Ngàn cánh sao băng, băng và băng. Tôi thấy sao băng. Tôi cám cảnh cái lạnh băng buốt của vị sư già bình thản kham chịu, để cố công gầy dựng cho được một thiền viện mang tên Chân Nguyên.
Cảnh chùa sa mạc giữa đêm khuya vô cùng, vô tận. Tối thui. Như hòa mình cùng vũ trụ. Như chìm vào giữa khôn cùng của đất trời. Chỉ còn lại những vì sao băng. Tôi chịu, không hiểu tại sao ở giữa chốn hoang vu này lại được nhìn thấy nhiều sao băng đến thế.
Hôm 29/11/2009, Chùa Sa Mạc có lễ vía Đức Quán Thế Âm. Phật tử cả miền Nam California hẹn nhau về lễ, khá đông. San Diego, Little Saigon, Los Angeles con Phật hùn mướn xe buýt đi chung nhưng đa số tự lái xe và thường đi cả gia đình. Lâu lắm tôi mới nhìn thấy cảnh “bụi mịt trời” như ngày nào ở Ban mê thuột, cái xứ buồn muôn thuở. Chùa Sa Mạc nằm chênh vênh giữa khoảng đất hoang sơ mênh mông, đường vào chùa vẫn còn là đất nên bụi tung mù mịt.
Chùa vẫn sơ nguyên và dường như công trình trong hơn mười năm tu tạo cũng vẫn chậm rãi, khắc phục từng bước một bởi quy định địa phương và nhân lực phụ giúp chưa đủ nhiều, nếu không muốn nói là chưa có ai, để Thiền Viện được thành nơi có đầy đủ tiện nghi bình thường, để sinh hoạt, tu tập.….”