WELCOME TO BLOGGER VQGĐC

THÂN CHÀO QUÝ BẠN
CLICK HERE TO OPEN

Tất cả hình ảnh, những hoạt động cùng cơ sở Định Chuẩn rồi cũng cùng với thời gian rơi vào khoảng không
Nếu còn gì rớt lại chỉ là những tình cảm của những con người đã một thời làm việc chung dưới một mái nhà
mà nay đả tản mác khắp bốn phương trời
Ninh Vũ / Phòng Thí Nghiệm VQGĐC

Tuesday, January 28, 2014

THƯƠNG XÓT HAY TỪ BI LÀ GÌ ?

VAI THÍ DỤ THỰC HÀNH LÒNG THƯƠNG XÓT HAY TỪ BI
Tôn Thất Tuệ / Georgia
28-Jan-2014

1. Một người bị bệnh mất ngủ được bác sĩ khuyên nên nằm nghỉ, đừng nghĩ ngợi gì mà đếm từ 1 đến 1.000 (lối Việt chấm là ngàn). Đến chừng bảy trăm bà đã muốn ngủ nhưng phải chống mắt đếm cho đủ 1.000 để làm theo lời BS. Rốt cuộc bệnh mất ngủ ngày nặng thêm.
Trong Kinh Niết Bàn, Phật nói: Kinh điển đại thừa phương đẳng của Phật vừa là thuốc bổ, vừa là thuốc độc.

2- Ước gì hai đứa mình chung vách, anh đục ngạch chui qua. Nhưng chung vách ở Saigon thì ồn quá. Một buổi trưa, thầy ký về nhà ăn cơm, fait un coup de sieste rồi đi làm sau. Trẻ con hai bên đều làm ồn. Thầy nghe bên phía phải một giọng nói nhỏ nhẹ bảo đừng làm ồn cho người khác nghỉ ngơi. Bên phía trái có tiếng quát: chúng bây phải yên lặng không thì người ta bảo nhà mình mất dạy. Người thứ nhất còn lo sợ tiếng nói của mình làm ồn thêm; người thứ hai thì muốn kẻ khác biết mình giáo dục con cái, xin đừng cho cái bản hiệu mất dạy. Hai người có hai thứ lòng khác nhau. Theo tôi chỉ một người có lòng từ bi.

3- Chùa Kim Tiên và chùa Từ Quang không chung vách nhưng chung hàng rào. Từ Quang giàu, nhiều bổn đạo lắm địa như bà Lý Lâm Tinh. Kim Tiên nghèo, có cái giếng nước rất ngọt thì Từ Quang, cúng kỵ, cầu siêu cầu an, lên gánh gần cạn vào mùa khô. Thầy Kim Tiên ở một mình, tự nấu  cơm và kiếm rau rán, bầu mướp ... luột ăn. Lúc ấy mới hồi cư 1946 ai cũng nghèo. Có kẻ vào hái trái mướp, thầy thấy, thầy niệm Phật mong rằng người kia không thấy thầy.
Chuyện kể lại khi trà dư tửu hậu thì có người nói theo ông nên để cho kẻ kia biết rằng thầy thấy mà thầy tha, chứng tỏ lòng từ bi của thầy.
Có kẻ bình loạn rằng đã là sư (thứ thiệt) thì cần chi cái danh hảo từ bi; hãy để cho người ta ăn trái mướp êm xuôi, cả nhà vợ chồng con cái húp muỗng canh mướp nấu muối trưa hè; cần chi cái danh hảo chủ nợ trái mướp mà giữ người ta trong mặc cảm tội lỗi.
Theo phân tâm học, mọi mặc cảm đều đưa đến các biến thái không tốt; người hái mướp có thể sẽ rầy la con cái vô lối v.v... để xóa mặc cảm.
Từ bi hay không từ bi cách nhau đường tơ. Thật ra các quyết định và suy nghĩ có thể đúng với người nầy mà không đứng với người kia, đúng theo hoàn cảnh. Hành giả lấy trung đạo mà quán xét; lấy trực giác mà cách vật trí tri.------------------

Tâm Phật
nh tường
Hạ bước vào quán lúc 12 giờ trưa, cô đảo mắt nhìn quanh, thật khó tìm một chỗ ngồi rộng rãi ở cái quán nổi tiếng là thức ăn ngon này, cuối cùng cô cũng tìm được chỗ ngồi gần cửa ra vào, nơi một cặp vợ chồng vừa đứng lên. Luồng khói đâu đó mù mịt túa vào chỗ Hạ ngồi, xuất phát từ bàn bên, những người ăn mặc sang trọng đang ngả nghiêng, ồn ào nâng ly, cụng chén..., họ đang nướng những miếng thịt bò thơm phức làm cho cái dạ dày của Hạ thêm cồn cào, Hạ vẫn kêu cho mình một dĩa cơm sườn như mọi khi...
Nhìn ra cửa, Hạ thấy một bà già từ nãy giờ ngồi bên cạnh cửa nhìn vào quán, thỉnh thoảng lại nuốt nước bọt. Hạ bỗng thấy bực tức khi bàn bên cạnh vẫn ồn ào, họ gọi thêm két bia không biết là thứ mấy, đồ ăn vẫn ê hề nhưng họ có đụng đến đâu. Trông cứ như là chết khát ấy, uống và uống và chúc tụng nhau những lời nhạt nhẽo vô duyên nhất trên đời. Họ lôi tất cả những thứ gì họ chợt nhớ đến để uống mừng ... Bà già vẫn ngồi đó, không hề chìa tay để xin tiền bố thí, nhưng nhìn vẻ tiều tụy của bà, Hạ biết chắc rằng bà rất đói. Cô chạnh lòng chợt nhớ tới mẹ cô. Ngày cô còn nhỏ, bố đã bỏ hai mẹ con cô đi biệt, để lại cho mẹ biết bao nỗi khó khăn vất vả, và để lại cho cô một thời thơ ấu bị chế giễu là đồ không cha. Cô đã vượt lên trên tất cả những sự cơ cực bằng cách miệt mài học tập và bằng gánh xôi buổi sáng, tủ thuốc lá buổi tối của mẹ. Bây giờ khi đã tốt nghiệp đại học và kiếm ra được kha khá tiền thì mẹ cô đã đi về bên kia thế giới với chứng bệnh lao phổi. Có lẽ mẹ chưa bao giờ được bước vào quán, dù là một quán ăn rẻ tiền nhất, chưa bao giờ được cầm bảng thực đơn mà lựa chọn món ăn. Chưa bao giờ được lau khuôn mặt quanh năm bụi bặm của mình bằng chiếc khăn mát lạnh, trắng muốt thơm phức như thế này. Nghĩ như thế, Hạ chợt ứa nước mắt, dĩa cơm sườn chừng như khó nuốt mặc dù mới đó Hạ đã đói cồn cào. Hạ lại nhìn bà già, cô đứng dậy và bước ra chỗ bà ngồi:
- Cháu mua cho bà một dĩa cơm thập cẩm nhé!
Mắt bà già ánh lên nỗi vui mừng:
- Cảm ơn cô, nhưng xin cô mua cho tôi một dĩa cơm trắng thôi.
Hạ ngạc nhiên:
- Ủa , sao lại thế, cháu đãi cho bà mà.
Một nụ cười nhỏ nhẻ trên khuôn mặt đã già nua:
- Tôi ăn chay cô à, hôm nay ngày rằm mà.
"Hôm nay ngày rằm" Hạ lặp lại một cách vô thức, cô nhìn bà già như nhìn một vị thánh, một kẻ cơ cực lầm than, trong đời mấy khi được ai đó mời một dĩa cơm, thế mà bây giờ bà đã từ chối chỉ vì "hôm nay ngày rằm". Hạ không biết vì lẽ gì, một kẻ có cuộc sống hoàn toàn không có gì sung sướng như bà đã tin vào Phật, phải chăng bà tin rằng con người có tiền kiếp và ăn chay thì sẽ có một số kiếp sung sướng hơn ở kiếp sau? Hạ đã từng thấy lắm bà giàu có mua những bó hoa thật sang trọng để lên chùa lễ Phật, vẫn chửi nhau sa sả, mua gian bán lận, chừng như những hương hoa kia để họ mua lấy một nóc gia nơi thiên đường. Những gia đình trưởng giả bày ra nấu những bữa tiệc chay linh đình giả ra món chả lụa chay, giả trứng cút , ba ba, xúp cua ..v.v. Họ ăn chay nhưng lòng họ vẫn vương vấn những món ăn trần tục. Còn bà già ăn xin này, giữa những món ăn thơm phưng phức, giữa những kẻ nhậu nhẹt bê tha, bà vẫn giữ nguyên một tâm hồn của một vị chân tu.
Hạ gọi cho bà một dĩa cơm trắng, và tò mò xem bà ăn cơm với thứ gì. Rất chậm rãi, từ trong túi áo bà ba rách bà đã lôi ra một gói muối ớt nhỏ. Nhìn bà ăn cơm trắng với muối ớt, Hạ thấy bà thật hạnh phúc. Vì ngay cả chính những người cẩn thận đến nỗi đã dành riêng một loại chén đĩa cho những ngày chay, và ngay chính Hạ cũng không thể nào có được một đức tin như bà.-
.
                     -----------------------------------------
NGÔ THỊ BÍCH THU / DDS
1692 Tully Rd.Suite 11
San Jose CA 95122
Industry: Healthcare
Hằng năm, Nha Sĩ Bích Thu tự nguyện trả moị chi phí
về VN để khám răng và chữa bịnh miễn phí cho trẻ em nghèo
tại Saigon và Cao Nguyên
Chuyên Viên Hóa Học TRẦN THỊ VI  / PTN / VQGĐC
Trực tiếp giúp tiền xây dựng hai ngôi nhà khang trang cho hai gia đình nghèo đông con tại VN.
Hoa Tình Thương