WELCOME TO BLOGGER VQGĐC

THÂN CHÀO QUÝ BẠN
CLICK HERE TO OPEN

Tất cả hình ảnh, những hoạt động cùng cơ sở Định Chuẩn rồi cũng cùng với thời gian rơi vào khoảng không
Nếu còn gì rớt lại chỉ là những tình cảm của những con người đã một thời làm việc chung dưới một mái nhà
mà nay đả tản mác khắp bốn phương trời
Ninh Vũ / Phòng Thí Nghiệm VQGĐC

Thursday, October 18, 2012

Mùa thu năm nay của tôi tại Georgia-USA


Tôi không biết hai hôm trước là sinh nhật vì từ nhỏ, nguyên do chính là nghèo, tôi không celebrate sinh nhật. Có lần ở bộ xã hội cô bạn cùng trường làm ở sở lương biết ngày sinh nên đến cho tôi gói quà, tôi không tỏ ra cảm động làm cô hơi buồn.
Bức thư tôi viết anh Khánh còn giữ, trong đó tôi nói đến đất Thái vào ngày sinh; tôi nhớ vậy vì có kê khai với Liên Hiệp Quốc.…………………………..
Năm nay tôi 74 tuổi nhưng vẫn cuốc đất được và lên xuống ngọn đồi và cầu thang nhà không có vấn đề. Thật ra năng suất không bằng như xưa, cho nên tôi không để cho quá mệt; cảm thấy mệt thì vô nhà uống nước. Các buổi hoàng hôn, tôi thích nhìn gà tập trung trước cửa chuồng như tự điểm danh trước khi đi ngủ. Cẩu thập kê tam nhưng nhiều con gà và các con vịt đã quá mức ba năm nhưng chúng vẫn ăn bắp hột như người Mỹ ăn pop corn.
Vợ chồng tôi sống trong cái yên tĩnh nầy; nhưng trong cái yên lặng ấy chúng tôi đã thở hít một sức sống mãnh liệt của thiên nhiên. Đủ thứ chim đến xin ăn, chúng làm tổ khắp nơi, trong bụi hồng rậm, trong nhà kho, dưới mái hiên. Cây cỏ bừng sống theo mùa riêng có hoa riêng có khách thưởng ngoạn riêng là các loài ong khác nhau.
Sau đợt hoa hồng đầu tiên, vô số con bọ nhật bản (japanese beetle) đến ăn hoa hồng nhưng tôi không xịt thuốc rầy vì sợ ong bướm chết lây.
Về ý thức, chúng tôi quan niệm mọi thứ sinh thành như những cơ duyên thuận hợp, có tác động của ngũ uẩn nhưng trên dòng sông chân như. Chân như chính là chiều sâu của biển cả, như nhạc đề chính của một giao khúc. Chính nhờ vậy, mỗi khi bị giao động vì một ký ức về cảnh đời đen tối, chúng tôi niệm: ngũ uẩn giai không độ nhất thiết khổ ách. Thật vậy độ nhất thiết khổ ách là cứu cánh của tôn giáo chân chính.
Sau một năm là thợ mộc, Jesus bắt đầu sứ mệnh kêu yêu thương đồng loại và kêu gọi ai ai xa lánh tội lỗi. Cùng các tông đồ, Jesus đi từ làng nầy qua làng nọ khắp Palestine; đến Jesusalem, Jesus được dân chúng hoan nghênh như một vị cứu tinh lỗi lạc. Nhưng sau đó họ đã ruồng bỏ Ngài khi Ngài chỉ nói đến một vương quốc tâm linh  an lạc và không muốn lãnh đạo một phong trào quốc gia cầm gươm chống người La Mã cai trị. Kẻ thù của Ngài là bọn cho vay nặng lãi, đám sát sanh cúng tế, nhảy ra vu cáo Ngài về tội phí báng (blasphemy) khi xưng là con của Thượng Đế; giáo tòa Senhedrin đã y án; sau đó chúng đưa Ngài cho toàn quyền Pontius Pilate về tội phản nghịch xưng là vua của người Do Thái. Ngài vẫn phải chết tuy nói rõ: Vương  quốc của tôi không ở chỗ nầy". Độ nhất thiết khổ ách, một cách triệt để nằm trong ý muốn của Jesus.
Chúng tôi vẫn thích một tôn giáo nhân bản trong nghĩa con người tự do đóng góp vào cái tự do triết học. Con người có quyền đưa ra các hạnh nguyện (vow/voeu) làm mục tiêu của cuộc sống như Phổ Hiền cưu mang hạnh nguyện cứu độ. Hạnh nguyện không nhất thiết phải to lớn, trái lại rất nhỏ nhoi như xin có thì giờ cầu nguyện cho ai ai đều có cơm ăn.
Chúng tôi tin rằng sự hấp thụ sức sống thiên nhiên cọng với lối sống bình dị đã mang lại sức khỏe thể xác và tinh thần.
Cảm ơn các anh chị có lời thăm hỏi và cầu chúc cho gia đình tôi. Xin hồi hướng công đức nầy đến các anh chị và tất cả, công đức nầy mới trông rất nhỏ nhưng như quả cam Dương Diên Nghệ được vua cho đem về làng nấu thành nồi nước lớn chia mỗi người một tách, mọi người sẽ hưởng cái yên lành dịu êm của công đức nầy
 tôn tht tu
   0ct / 14 / 2012